Pppe 013

Bím em ngon quá anh nhét vào đây

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một người đàn ông có thể sống suốt đời không cần nhớ những niên nguyệt nhật quan trọng, trừ bốn niên nguyệt nhật sau này: 1492, năm kiếm được châu Mỹ; 1776, năm Mỹ quốc tuyên bố độc lập; ngày sinh tháng đẻ của vợ và ngày tháng cưới. Cha muốn thú tội với con: lúc nãy trong khi cha đọc báo bên phong sách, đợt sóng hối hận xâm chiếm tâm hồn cha. : "Trong luật hàng hải, thời hạn tiêu diệt thẩm quyền là sáu năm phải không?".

    Hồi mới đầu tôi thích nó lắm. Chúng ta cùng xét lại xem. Tức thì mặt trời biến sau đám mây và gió bắt đầu thổi mạnh như bão.

    Có khi tự xét như vậy, tôi thấy đau khổ lắm, có khi tôi lấy làm lạ lùng sao đã lầm lỡ nặng nề như thế được. Tức thì bà thay đổi chiến thuật. Đời vợ chồng, hết ngày này qua ngày khác, chỉ là một chuỗi những tiểu tiết không nên thơ.

    Sau này, Đức Giê Su đem nó ra giảng trên những đồi đá ở xứ Judée. Đáng phục là dường nào! Ông ấy yêu tàu làm sao? Và biết rõ nó làm sao? Nhưng cô tôi bảo rằng ông ấy làm luật sư ở Nữu Ước và chẳng bao giờ để ý tới tàu hết. Rồi sáng hôm sau, tôi nhận được của ông một bức thư.

    Không những lời thách đố đã thay đổi cả đời ông mà còn có ảnh hưởng lớn tới tương lai của quốc gia nữa. Lúc đó, Thomas Collier Platt thách ông bằng một giọng sang sảng giữa hội nghị: "Vị anh hùng ở núi San Juan mà nhút nhát như vậy sao?". Tôi bênh vực những phương pháp đó.

    Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn. Trái lại, bạn nên cố tâm gợi lên những vấn đề mà cả hai bên đồng ý. Thiệt là tai hại! Anh phụ việc đó chẳng biết chút chi về khoa hầu bàn cả.

    Dùng nghị lực để điều khiển hành động tức là điều khiển những tình cảm một cách gián tiếp. Sau cùng ông mời tôi ở lại dùng bữa, đưa cho tôi một tấm chi phiếu và đặt tôi làm một bức vẽ khác nữa". Chúng tôi nói chuyện vui vẻ một lúc.

    Ông xử trí khéo léo như vầy; ông khen lớn: "Bài diễn văn của anh thiệt hay; đáng khen lắm; không ai làm hơn được. Dillinger thỏa mãn nó bằng cách giết người, ăn cướp các ngân hàng. Như Shakespeare đã nói: "Người đời! Ôi! Người đời kiêu căng! Khoác được chút uy quyền, người đó liền diễn trước Hóa công những hài kịch lố lăng tới nỗi các vị thiên thần thấy phải sa lệ".

    Sau khi mất hàng tuần cổ động ráo riết trong đám thợ để mở sẵn con đường hòa giải, ông diễn thuyết trước đám thợ đình công. Lão Tử đã nói một câu mà độc giả nay còn nên suy nghiệm: Cùng lắm thì có thể quên được hai năm trên, còn hai ngày tháng dưới thì không bao giờ, không bao giờ được quên.

    Ngài nói: "Chúng ta ở ngay bờ một vực thẳm. Nếu không thì bị thiên hạ bỏ quên. Tôi liền viết lên tời giấy câu này: "Thưa các Ngài, tôi xin lỗi các Ngài; tôi đau cuống họng nói không ra tiếng".

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap