Pppe 013

Vụng trộm với chị vợ nứng lồn lẳng lơ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hôm qua vệ tinh của bác lại đến báo cáo. Đơn giản là để sống. Bạn có vào sân Mỹ Đình xem trận Việt Nam-Thái Lan vừa rồi.

    Trong sự đối phó với họ và mặc cảm dối trá để có cơ hội viết. Bạn chợt muốn có cái máy ảnh bên cạnh để chụp. Còn quá nhiều cái bị hiểu sai về bản chất.

    Bên phải cái giá cắm bút là hộp C sủi, sách giáo khoa, sách danh ngôn, truyện chữ, truyện tranh, báo, bộ tú lơ khơ, hai cái kính, một cái nằm ngửa nhìn ra giàn gấc, một cái nằm sấp nhìn vào giường. Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi. Với nhà đạo đức, mục đích sống là lâu dài, có trước có sau.

    Và cứ nửa giờ thì boong một phát. Vừa đi bộ với bác bạn vừa hơi bực. Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.

    Và thường thì tôi giết nhưng không để hắn chết. Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong. Khi càng ngày càng có nhiều lớp người muốn vươn đến những tầm cao, bạn sẽ yên tâm hơn với nỗ lực cho những cung bậc mới.

    Anh họ và chị út ngồi vào bàn. Bạn có cảm giác vừa ham muốn vừa sợ hãi độ sâu của nàng. Rồi họ sẽ đến lúc nhận ra, với trí thông minh của mình rằng, một tài năng quá ích kỷ và kiêu hãnh sẽ mãi mãi cô đơn.

    Tiền rồi sẽ có rồi sẽ mất nhưng ngại tiền khi chưa kiếm ra. Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được. Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy.

    Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật. Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ. Dù nó cũng chẳng mới thì bạn cũng lưu lại được một số dữ kiện nào đó cho những phân tích sau này.

    Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê. Tôi từ giã mái trường cấp III. Bạn không đi trên mây bởi thế giới của những ý tưởng cũng rất đắt hàng.

    Hóa ra chờ chừng một tiếng trong bóng tối, lại ngủ tiếp được. Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị. Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap