Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Cậu đã làm hết sức mình.
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Nếu công việc cứ trôi chảy thế này thì anh sẽ mau chóng được khen ngợi, thậm chí có thể là được thăng tiến nữa. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?". Giờ đây anh thường xuyên giúp các con làm bài tập.
Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ?
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Sau khi tốt nghiệp, họ lại tiếp tục làm mọi người ngạc nhiên đến thú vị khi lập gia đình với hai chị em sinh đôi trong cùng một lễ cưới đôi. Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi.
Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. Còn James lại chẳng có thời gian.
Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. - Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu
- Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không? Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.
Bất kỳ học viên nào từng tham gia khóa học của tôi cũng đều cảm thấy bớt căng thẳng hơn trước. Josh hoàn thành công việc đúng hạn, nhưng James vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra Josh đã vượt quá giới hạn thẩm quyền của mình khi thực hiện những việc mà James đã giao. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.