Pppe 013

Em 77_sunnyyy vú non móc lồn cục dâm p1

  • #1
  • #2
  • #3
  • Trong màng nước mắt, tôi nhìn sâu hoắm vào trang sách, nhìn đóng đinh vào những con chữ đen sì và thấy tất cả nhão ra. Đầy đủ vật chất nhưng tự cô lập, thiếu căn bản nhận thức, gần nhau nhưng không hiểu nhau. Nhưng dù có ông nào bảo đời thực ảo khôn lường, sướng có khi là khổ, khổ có khi là sướng, mới có khi là cũ, cũ có khi là mới, xã hội nào mà chả như xã hội nào, cải tạo mà làm gì thì kệ cha ông ta.

    Những hỗn mang bao trùm lấy bạn, thách thức bạn. Luyện trí nhớ là như vầy: Nhìn một lượt cái bàn. Là một đứa trẻ cũng đầy kiêu hãnh và dễ bị tổn thương, bạn từng hiền nhưng rất cục tính.

    Tôi phá dần sự phá phách trong tôi. Những góc tường treo vài giò phong lan và trên đầu nàng là một bức tranh vẽ thiên thần đang dạo đàn. Thế là dường như nó cáu, nó kêu gào to hơn.

    Làm sao vẽ được tiếng kêu răng rắc ấy hở mày? Ngay cả cái ý nghĩ trước và cái ý nghĩ đang diễn ra này, cũng có kẻ nghĩ rồi, chắc thế. Đến nhanh nữa lên, để con người đỡ khổ. Tôi đã đến đó và đã trở về.

    Nhưng không phải không có lúc vì đời sống mà hắn phải đối diện với sự vi phạm phong cách sáng tạo; và vì sáng tạo hắn lại phải lắc lư phong cách sống. Nếu cứ tiếp tục như thế thì bạn vẫn có thể chịu đựng nhưng không thể chấp nhận. Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá.

    Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố. Khá nhẹ nhõm và yên bình. Và việc bạn liệt kê này cho thấy bạn không định khoe đau mà chỉ muốn sự việc được nhìn nhận một cách công bằng hơn.

    Sách cũ thì cũng đừng xé chứ. Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi. Chính vì những con người như thế mà bạn không muốn thua kém họ.

    Kết quả đợt điều trị này chưa biết ra sao. Vả lại khi người ta đã biết tận dụng cả cảm giác chán viết để viết thì… Tha hồ mà điền vào dấu ba chấm. Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy.

    Em sẽ ngắm nó từ đời sống cũ và đời sống mới. Về sau, nàng là một cái gì đó mà tôi dựa vào, tôi kiếm tìm mỗi khi đến lớp. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống.

    Rất nhiều ngọn nến âm thầm trong bóng tối chờ những ngọn lửa đầu tiên. Họ sống đầy toan tính nhưng lại bỏ rơi vận mệnh chung hết sức tự nhiên. Và không thay đổi mục đích dù nó đúng hay sai.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap