Lúc đó, đầu óc bị cạo trọc và mặc quần áo tù nhân nên trông tôi không khác gì những người nô lệ. - Ông cũng bị xiềng xích giống như một kẻ nô lệ sao? – Hadan Gula lại càng thắc mắc. Tôi ra sức làm cật lực, nhưng điều luật dài quá nên khi ông Algamish quay lại, công việc vẫn chưa xong.
- Sao cậu lại nói như vậy, Tarkad! – Dabasir cao giọng. Khi đã có thu nhập, con bắt đầu áp dụng quy luật thứ nhất của vàng. Mong ông mua giúp để tôi và các nô lệ của tôi được trở về ngay trong đêm nay.
Kế Megiddo là Zabado, kẻ ăn trộm cừu. Vì vậy, anh ta quyết định rủ nhiều người bạn cùng góp vốn đầu tư. - Bởi vì chỉ có rất ít người biết cách làm như thế nào để trở nên giàu có.
Như vậy so với lúc cha bắt đầu tạo dựng sự nghiệp, con đã thuận lợi hơn cha rất nhiều. Họ đang đến đòi nợ ông ấy đấy. Ông thì không hiểu gì cả nên hỏi anh ta:
Anh phải bảo đảm khi cho một đồng tiền vàng ra khỏi túi, thì nhất định nó phải quay trở lại túi của anh đúng thời hạn. Chồng tôi đồng ý cưới tôi chỉ vì món hồi môn đó, chứ không hề yêu thương gì tôi. Nhưng anh phải biết giúp họ một cách khôn ngoan.
- Cháu nghĩ ta đang lừa gạt cháu ư? – Ông Algamish nói tiếp – Nhưng thật ra ta đang trả công cho cháu gấp ngàn lần so với công sức mà cháu đã bỏ ra đấy, nếu cháu đủ thông minh để nắm bắt chân lý ta vừa nói. Và rồi cha của ông sau đó không còn cách nào kiếm đủ tiền để chuộc lại ông. - Người phụ trách đáp.
Ông Arad Gula rất vui sướng khi nghe lời khuyến khích của ông và nói rằng ông ấy cảm thấy xấu hổ về sự hèn kém trong những lời nói vừa rồi của mình. Tôi đã trở về Babylon bằng linh hồn của một con người tự do và làm chủ bản thân tôi. Nhìn số tiền tích lũy không ngừng tăng lên, đôi khi tôi cũng có ý định tiêu pha một ít như mua những món đồ ưa thích nào đó, nhưng tôi đã khôn ngoan biết kiềm chế lại.
Có ai đề nghị vấn đề thảo luận khác không? Những lời nói của người bạn đến từ Syri quả thật rất sâu sắc. Do vậy trong tương lai, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để nắm chắc những cơ hội tốt khi nó đến với tôi.
Vì vậy, tôi không nhấn mạnh đến kế hoạch này. - Điều đó là hẳn nhiên. Ông cũng không rèn luyện được những đức tính tốt như kiên nhẫn, cần cù và chịu khó.
Nói xong, Hadan Gula lần lượt lột những khoen tai, rồi những chiếc nhẫn trên các ngón tay ra và ném mạnh về phía sau. – Bansir trầm ngâm lên tiếng. Tôi không muốn làm việc ở đó và bị đánh chết.