Pppe 013

Gạ tình người đẹp hàn quốc vào nhà trọ trong chuyến du lịch

  • #1
  • #2
  • #3
  • "Má tôi bỏ nhà hồi tôi hồi chín tuổi và ba tôi mất hồi tôi có 12 tuổi. Mùa lạnh, tuyết đông dày trên mặt đất, mà hàn thử biểu nhiều khi chỉ 28 độ dưới số không. Nhà chồng tôi cố tập cho tôi lịch thiệp bao nhiêu, chỉ làm cho tôi e lệ bấy nhiêu.

    Ông già kia đỡ bà lên, an ủi: "Cháu sở dĩ thấy đau là vì cháu không biết dãn gần cốt cho nó nghỉ ngơi. Và tôi bận quá, không có thì giờ để thấy mình cô độc, để ưu phiền nữa. Trong hai chục năm ấy từ 1890 tới 1910, không lúc nào ngớt người đến nhà ông- như tín đồ hành hương ở đất Thánh - để được ngó dung nhan, nghe tiếng nói, hoặc rờ vạt áo của ông.

    Tôi làm gì lúc ấy? Tôi hay tin chiều thứ Bảy. Đã 13 năm rồi, không còn ai gọi tôi là "thằng mồ côi thò lò mũi xanh nữa". Gặp một kỳ thi, tôi thức thâu đếm để căn móng tay, sợ mình sẽ rớt.

    "Đừng lo cho đời sống vật chất của con, đừng lo thiếu món ăn thức uống, cũng đừng nghĩ đến thân thể con và những vật để đắp điếm nó. Trong diễn văn có câu này được lưu truyền muôn thuở: Tội lỗi của con sẽ được tha thứ.

    Ví dụ anh có phải đóng cửa đi nữa, thì đã sao chưa? Anh sẽ mở lại khi có công việc. Vì trời sắp rạng đông, chúng tôi cho tàu lặn xuống để tấn công. Nó đã hoán cải đời tôi một cách lạ lùng".

    Lúc ấy tôi ở chung với ông. Có một ngạn ngữ nói rằng một người mà bị kẻ khác phạm tới cách nào cũng không nổi nóng được, thì là người ngu. Khi Gene Autry cố bỏ giọng Texas, trang sức như các cậu con trai ở thành thị và khoe rằng mình sinh trưởng ở Nữu Ước thì chỉ làm cho thiên hạ chế nhạo chàng thôi.

    Trận Trân Châu Cảng là một bi kịch bản thương nhất trong lịch sử Mỹ, nhưng riêng đối với tôi, nó là một may mắn. Ông nói với tôi rằng kinh nghiệm ấy có ích cho ông hơn một năm học ở Đại học đường Harward và giúp ông phát triển một đức tính để thành công là đức tự tín. Bác sĩ này thì cho ông thuốc ngủ, bác sĩ kia thì khuyên du lịch.

    Như thế trong hai mươi mốt ngày. Chồng bà đau, bà phải kiếm tiền nuôi chồng. Nếu ông ta là một ông thánh, thì chắc chắn đã chẳng lấy bà.

    Một ngày kia ông tự nhủ: "Anh già khù khờ kia ơi, khi anh đã bước lên một địa vị hơn người, anh phải chịu những lời chỉ trích, tránh thế nào được. Chị ta nghĩ bắt bọn đầu xanh ấy nhận thấy mang ơn người khác là tủi nhục cho chúng. Sau hơn một giờ kinh hãi, tôi mới bắt đầu suy nghĩ một chút.

    Trong khi hỏi chuyện chúng, tôi nhận thấy rằng, so với chúng, đời tôi đã chứa chan hạnh phúc. Trên đường đời khấp khểnh, bạn và tôi nếu ta học cách làm cho những sự đụng chạm dịu bớt đi, thì cuộc hành trình của ta cũng dài hơn và êm đềm, sung sướng hơn. Tôi bắt đầu nghĩ tới tự tử.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap