Tôi nghĩ là cậu cũng biết tôi không có đủ tiền để đi học. Nott bắt đầu ý thức được sai lầm to lớm của mình. Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu.
Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng: Chàng căng người quan sát. Giấc mơ giúp chàng quên đi cái khả năng rằng số phận sẽ không mỉm cười với chàng, và may mắn sẽ giúp chàng chọn đúng vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc lên trong vài ngày tới.
Đơn giản chỉ có thế mà thôi, có đúng vậy không? Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối. Ông vẫn tìn rằng mình còn có thể tạo nên may mắn cho chính mình.
Nắm được bí mật tạo ra sự may mắn, tôi sẽ tiếp tục chinh phục những thử thách khác và tạo nên may mắn cho mình và cho mọi người. - Được rồi, nếu cậu muốn thì tôi cũng công nhận rằng sự may mắn "trên trời rơi xuống" quả thật là khó hiện hữu trên đời nhưng rất ít khi nó xảy đến với chúng ta và nếu có thì cũng chẳng kéo dài được mấy. Chưa bao giờ chàng không trông chờ đêm tối xuống như lúc này, vừa mong sao ngày càng kéo dài, Sid tự nhủ với mình:
Nó sẽ không bao giờ mọc trong khu rừng này. - Thế thì trong trường hợp này - chàng mừng rỡ đề nghị - tôi có thể giúp bà và bà có thể giúp tôi. Đôi khi những yếu tố chính lại có thể được tìm thấy trong những chi tiết tưởng chừng như rất vụn vặt.
Và ông bước xuống đến bên anh. Chàng thấy bốn lá hình trái tim của nó mở bung ra hứng lấy những tia nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua những nhánh cây khổng lồ bao quanh nó. Cậu có biết thế nào là sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự hay không?
Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn. Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời. Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.
- Sid vẫn tiếp tục hào hứng chỉ cho Nott thấy những gì anh đã làm được - Đây là toàn bộ đá thừa và những nhánh cây mà tôi chặt bỏ trong vòng có hai ngày, bởi vì chác anh cũng biết là. Tiếng cười thơ ngây của những đứa trẻ đang đùa nghịch gần đó làm cho ông như muốn quay trở lại thời niên thiếu của mình. Còn những cây bốn lá may mắn tôi nhờ ông chuyển đến những con người từng bất hạnh, khổ đau nhất trong vương quốc này, những người biết quên mình cho hạnh phúc của người khác.
Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà. Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn. Trên đường, Nott gặp không biết bao nhiêu sinh vật kỳ lạ mà chỉ có thể được tìm thấy ở khu rừng Mê Hoặc nhưng anh cũng chẳng buồn để mắt tới.
Bây giờ anh biết nói chuyện với ai? Nott cưỡi ngựa vẩn vơ trong khu rừng mà chẳng biết phải đi đâu. Cây Bốn Lá thần kỳ chứ gì? Còn mình thì hãy làm và tin vào việc mình đang làm - cho dù bây giờ không ai hỗ trợ, chỉ lối.